Trang Chủ, Mượn Một Chút! - Bạt Ti Đồng Thoại

Chương 11



Đã qua ba ngày……

Nhạc Điềm chậm rãi đứng dậy từ giường, động tác này làm ảnh hưởng đến xích sắt giam cầm cổ tay cậu, kim loại va chạm phát ra tiếng vang ‘leng keng’.

Nhạc Điềm lôi kéo dây xích, trong phạm vi của sợi dây khó khăn đi đến bên cửa sổ, nhìn ra phía bên ngoài, trong đình viện ánh nắng tươi sáng hoa thơm chim hót, lại không thấy một người.

Từ đêm thất bại kia, cậu là người khởi xướng, trang chủ liền khóa cậu ở trong phòng, mỗi ngày tự hắn đưa cơm đưa thuốc tới, cho đến hôm nay bệnh của cậu thuyên giảm bớt.

Ban ngày trang chủ ra ngoài xử lý sự vụ, giữa trưa trở về cùng ăn trưa, buổi tối về phòng ngủ chung một giường với cậu. Trừ bỏ bị khóa ở trong phòng, hai người giống như là phu thê.

Nhạc Điềm đỏ bừng mặt, lắc đầu đánh tan cái ý niệm này. Trang chủ chỉ là chưa muốn xử cậu, hoặc là còn chưa biết xử cậu như thế nào, cũng có thể là thân thể quái dị này của cậu rất được trang chủ thích?

Sắc trời dần dần tối sầm xuống, Nhạc Điềm đốt đèn lên, ngồi đọc sách chờ trang chủ, lật xem từng trang, bất tri bất giác liền chìm vào hôn mê.

“Ưm…… A!”

Xảy ra chuyện gì?!

Nhạc Điềm đột nhiên trợn mắt, lại phát hiện chính mình nằm ở trên giường khi nào, đôi mắt bị vải bố che lại, khóa xích còn ở trên tay, nhưng lại bị trói ở đầu giường, làm cánh tay của cậu chỉ có thể đặt ở trên gối đầu.

Đáng sợ nhất chính là, trên người cậu không có manh áo che thân!

“Ưm! Không……”

Nam nhân phát hiện cậu tỉnh, dùng sức v**t v* hai môi *m h* ở h* th*n, đoạt lại lực chú ý của cậu.

“Ai? Trang chủ? Không cần như vậy……”

Nam nhân không nói ra tiếng, cúi đầu ngậm lấy tiểu côn th*t hơi hơi ngẩng đầu, như là ăn món ngon mỹ vị gì, ngậm l**m v**t v* lên xuống, phát ra tiếng nước tấm tắc rung động.

“A! Ngươi là ai…… Không cần……”

Bàn tay to lớn nóng bỏng của nam nhân bao bọc lấy c*p m*ng tr*n xoe trắng nõn, mạnh mẽ xoa bóp, bẻ ra hai bên rồi khép lại, đè ép t*** h***t mấy ngày nay nếm trải t*nh d*c mẫn cảm vô cùng.

“Chảy ra nước.” Thanh âm nghẹn ngào truyền đến từ phía dưới.

Tâm Nhạc Điềm nháy mắt trầm xuống, đây không phải là giọng của trang chủ!

“Không! Không! Buông ta ra! Ngươi là ai! Sao lại dám đi vào phòng ngủ của trang chủ!”

Nhạc Điềm điên cuồng giãy giụa, nhấc chân tàn nhẫn đá nam nhân, lại không biết chính mình trúng mê dược nên không còn sức lực, cậu lúc này giống như con mèo nhỏ, cổ chân bị bàn tay hữu lực bắt lấy, tách chân ra cột vào hai bên. Trong miệng liền bị nhét vải không thể phát ra tiếng.

“Đừng nhúc nhích! Ngoan một chút ta liền không làm ngươi đau.”

Nhạc Điềm bày ra đôi mắt đầy tuyệt vọng, lại không dám nhúc nhích chút nào.

Tiểu côn th*t dưới thân bởi vì thanh tỉnh mà mềm nhũn xuống dưới, thân hình tr*n tr** trắng nõn không nhịn được phát run.

Nam nhân buông tha tiểu côn th*t mềm oặt, nghĩ tới một chỗ chưa bao giờ chơi qua.

Tay lớn tách ra cặp đùi cậu đang dùng sức khép lại, còn ngại không đủ mà dùng ngón cái mạnh mẽ lột hai bên *m h***t ra, đem cảnh thần bí dưới thân lộ hoàn toàn ra tới.

h** h***t mấy ngày trước chịu khổ chà đạp, nhưng được tu dưỡng nhiều ngày cho nên nó đã hoàn toàn hết sưng, hồng hồng diễm diễm khẩn trương mà co rút một chút.

Nam nhân ác ý thổi khí về phía h** h***t, cơn gió mềm nhẹ phất qua nơi bí ẩn kia, đùi trắng nõn run đến càng mạnh hơn.

“Ô…… ưm……” Miệng Nhạc Điềm bị nhét vải, từ trong cổ họng phát ra tiếng cầu xin tuyệt vọng, lại không ngăn cản được người nam nhân kia.

“A!!!” Đôi mắt Nhạc điềm mở to cực kỳ, h** h***t dưới thân kia truyền đến từng trận kh*** c*m khó có thể mở miệng khiến cậu điên cuồng, một thứ gì đó ướt nóng trơn trượt hữu lực tác quái g*** h** ch*n, khi thì đẩy ra thịt môi bé nhỏ kia, khi thì ác ý đỉnh tiến vào bên trong lỗ nhỏ.

Hắn sao lại l**m chỗ kia!

Hai chân run rẩy khó nhịn mà kẹp chặt cái đầu ở g*** h** ch*n, lớp tơ lụa mềm mại phá lệ chà sát phần da thịt non mềm, kh*** c*m truyền đến không thua gì so với việc bị khiêu khích bở imôi lưỡi!

Nhạc Điềm nháy mắt mất đi sức lực, hai chân yếu mềm buông xuống, như là từ bỏ chống cự.

“Ha hả.”

Nam nhân cười khẽ, càng không kiêng nể gì mà l**m láp khắp nộn hoa xinh đẹp, đầu lưỡi lướt trên dưới hoa đế rồi nhanh chóng khảy một cái, mời hạt đậu đỏ ngượng ngùng ra ngoài cùng hắn đạt tới đỉnh d*c v*ng.

Đến trang chủ cũng đều chưa bao giờ đụng chạm đến chỗ người xa lạ này đùa bỡn, cảm giác bị cưỡng bách càng thêm mãnh liệt, từng giọt nước mắt to chảy xuống thấm ướt tơ lụa, đến khóc thành tiếng cũng không làm được.

Càng xấu hổ chính là, kỹ thuật của nam nhân linh hoạt làm cậu đ*ng t*nh, cơ bắp dưới thân căng chặt dần dần thả lỏng, h** h***t càng chảy ra nhiều nước.

Nam nhân từng ngụm từng ngụm nuốt hết mật dịch chảy ra từ h** h***t, ngại không đủ nhiều mà dùng một tay bóp chặt đầu tiểu hoa đế vừa mới ngoi ra vê xoa đè ép, k*ch th*ch đến chân vai cậu chịu không được co rút, môi lưỡi nam nhân ngậm lấy t*** h***t hút mạnh!

Tiếng hút nước tấm tắc hỗn loạn phát ra từ nam nhân xa lạ thở mạnh, tiếng hít thở đặc biệt rõ ràng trong màn đêm yên tĩnh.

Môi lưỡi của nam nhân cuối cùng cũng buông tha mảnh h** h***t lầy lội, một lóng tay dễ dàng thọc vào h** h***t ấm áp, moi đào khắp nơi.

Biết kế tiếp sẽ phải gặp chuyện gì Nhạc Điềm vô lực lắc đầu, khát vọng trang chủ sẽ xuất hiện nháy mắt cứu cậu, rồi lại không muốn trang chủ phát hiện ra chuyện mình bị đùa bỡn mà đạt được cao trào.

Ngón tay rút ra khỏi h** h***t, nóng bỏng mà để ở môi h** h***t.

“Ô! Ưm!”

c*n th*t t* béo nóng bỏng đột nhiên c*m v**! Nặng nề đâm vào làm căng t* c*ng nhỏ hẹp!

“A!!!!”

Bị thao, bị một người lạ không phải trang chủ thao! Đâm vào một chút liền đâm tới t* c*ng! Đó là nơi mà cậu sẽ mang thai con của trang chủ!

Cự vật còn chưa hoàn toàn vào hết thì đã đâm đến t* c*ng, nam nhân hạ eo chậm rãi rời khỏi, ngay sau đó lại dùng sức đâm vào, q** đ** mượt mà thao thật mạnh đến t* c*ng!

Nam nhân thở dài sảng khoái, mạnh mẽ thao h** h***t cực phẩm dưới thân. h** h***t đã từng trải qua chuyện t*nh d*c, ôn nhu tiếp đãi cự vật, đường đi hẹp khẩn bị căn lớn thành hình dạng n*m c*n, chỗ sâu bên trong vừa hút vừa co rụt lại bao bọc lấy côn th*t, chỉ có t* c*ng là chậm chạp không chịu mở ra.

Nhận thấy nam nhân muốn thao tiến vào t* c*ng, Nhạc Điềm vô lực giãy giụa, nhưng lại bị thao đến eo cũng tê dại, cậu nhắm hai mắt nắm chặt tay, móng tay không dài đâm thật sâu vào lòng bàn tay, muốn dựa vào đau đớn chống cự t*nh d*c mãnh liệt đang đánh sâu vào tiềm thức.

Nam nhân phát hiện hành động của cậu, kéo đôi tay cậu, đầu gối đi nhanh về phía trước một bước, eo lưng Nhạc Điềm treo trên không, hung khí thật lớn bởi vì tư thế này mà cắm càng sâu, t* c*ng nhỏ hẹp đều bị đỉnh thật mạnh!

Nam nhân không lột ra được hai tay đang nắm thành quyền của cậu, từ khe hở ngón tay có dấu hiệu chảy ra vài giọt máu.

“Ta không thể làm ngươi bị thương.”

“Đây là trừng phạt, Nhạc Điềm.”

Nhạc Điềm hơi ngốc đi, cả người đề phòng đều thả lỏng xuống.

Câu nói cuối cùng là giọng của…… Trang chủ?

Nam nhân thấy cậu hơi thả lỏng, đột nhiên thẳng đâm vào t* c*ng! Dùng sức thật mạnh toàn bộ q** đ** đều c*m v** bên trong cung khẩu!

“Ưm!!! A!” Mảnh vải trong miệng được lấy ra, chịu áp lực một đêm giờ đây phát tiết thành tiếng hét!

côn th*t lớn bị t* c*ng nhỏ bé hút có chút đau, nam nhân muốn rút ra, q** đ** bị khe rãnh của cung khẩu cắn chặt, nhất thời không đi ra được.

Nam nhân bất đắc dĩ chỉ có thể chậm rãi xoay vòng, chờ người kia thả lỏng.

“Trang…… Chủ…… Huyền Ngọc…… Huyền Ngọc……” Nhạc Điềm khóc lóc kêu tên trang chủ, “Là ngươi sao…… Huyền Ngọc……Xin ngươi nói cho ta…… Là ngươi……”

Bàn tay ấm áp v**t v* gương mặt cậu, lau nước mắt cho cậu.

“Đây là trừng phạt, Nhạc Điềm.”

Cả đêm chịu k*ch th*ch làm đầu Nhạc Điềm loạn cực kỳ, t* c*ng còn gắt gao hàm chứa c*n th*t t* lớn kia, vừa đau vừa ngứa nhiễu loạn suy nghĩ của cậu, nhất thời không thể phân biệt thanh âm ở trên giường là của trang chủ hay của ai……

Sau khi t* c*ng thả lỏng, nam nhân hoạt động phần eo gầy rắn chắc mạnh mẽ thọc vào rút ra, thịt h** h***t đỏ tươi bị kéo vào kéo ra, t* c*ng co bóp cái miệng nhỏ làm k*ch th*ch q** đ**.

Nhạc Điềm không biết làm sao mà nắm chặt đầu giường, th*n d*** bị đâm rút mà phập phồng, đầu óc trống rỗng, khóe mắt nhịn không được chảy ra nước mắt.

Nam nhân không hề kìm chế, tùy tâm sở dục mà thao lộng ra vào, phần trứng d** dưới cự vật ‘bạch bạch’ đập vào hậu huyệt.

Nhạc Điềm không ngừng khóc lóc kêu Huyền Ngọc, lại không nhận được câu trả lời.

Cự vật bên trong h** h***t lại lớn một vòng, hung hăng thao tiến vào chỗ sâu trong t* c*ng, đâm t* c*ng thật mạnh rồi phun trào! Một lượng lớn t*nh d*ch rất nhanh tưới đầy t* c*ng, làm bụng nhỏ căng đến nhô lên.

Cự vật như là mãnh thú đã ăn uống no đủ hơi mềm xuống, thu hồi nanh vuốt sắc nhọn, lui ra ngoài.

Trong lúc đi ra q** đ** to béo cọ qua v*ch th*t một chút, lại k*ch th*ch một trận co rút, t*nh d*ch trắng đục mãnh liệt chảy ra ngoài, chảy xuống hậu huyệt vắng vẻ kia, nháy mắt dính đầy cánh mông trắng nõn.

Mảnh vải cột trên mắt được gỡ xuống, Nhạc Điềm không màng ánh nến chói mắt, quay đầu lại nhìn người dưới thân.

“Huyền Ngọc……” Rốt cuộc Nhạc Điềm không chịu nổi khóc lớn lên.

Huyền Ngọc buông lỏng sợi dây xích, nhẹ ôm lấy thân hình bé nhỏ tr*n tr** trấn an tâm lý đang hoảng loạn của cậu.

Nhạc Điềm khóc rất lâu, không ngừng nghỉ, vì trong nháy mắt cậu nhìn thấy kẻ kia là Huyền Ngọc, liền hiểu rõ ý đồ của hắn.

Hắn đây là trừng phạt cậu.

“Đến bây giờ, chúng ta không thiếu nợ lẫn nhau nữa.”

Tiếng khóc của Nhạc Điềm đột nhiên im bặt, mặt chôn ở trong lồng ngực Huyền Ngọc không dám quay ra.

Huyền Ngọc đỡ lấy bờ vai của cậu kéo đầu cậu tách ra, nhìn chằm chằm đôi mắt khóc đến đỏ bừng của cậu.

“Nhạc Điềm, nhìn ta.”

Nhạc Điềm nhìn gương mặt mình đã ngưỡng mộ nhiều năm, khuôn mặt tuấn mỹ cậu chờ đợi bấy lâu, từng giọt nước mắt chảy xuống, khuôn mặt Huyền Ngọc ở trước mắt cũng dần mơ hồ.

“Nhạc Điềm, tháng sau chúng ta liền thành thân.”

Lo lắng hoảng sợ cả một đêm bây giờ đột nhiên được sủng lên tận trời, cuối cùng Nhạc Điềm buông xuống hết thảy lo lắng, thần kinh căng chặt cả đêm mới bắt đầu thả lỏng, như là cục đá cứng nháy mắt bị người đánh nát, Nhạc Điềm khóc lóc dần chìm vào giấc ngủ.

Lời của tác giả: Cái loại chuyện c**ng b** (cưỡng hi*p) này kỳ thật dù cho nam hay nữ bị cũng đều là một loại tổn thương, nếu không được giáo dục dạy dỗ, cảm thấy giống như nam chiếm tiện nghi, nữ thì bị hại, nhưng thật ra đều giống nhau thôi.

Editor: ý của tg theo mình hiểu là dù có là nữ cưỡng hi*p nam thì nam vẫn chịu tổn thương chứ mn đừng nghĩ rằng nữ cưỡng nam là nam chiếm đc tiện nghi- còn nữ là bị người hại, nam cưỡng nam cũng vậy. Trường hợp nam cưỡng nữ thì càng khỏi nói. Ở đây muốn nhấn mạnh sự bình đẳng.

***


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.